An được phát hiện mất thính lực khi mới 10 tháng tuổi vì bé không phản ứng lại với các âm thanh. Thông báo của bác sĩ sau khi đánh giá thính giác là 1 đòn giáng mạnh đối với cha mẹ bé.
Gia đình dược khuyên là nên tham gia ngôn ngữ trị liệu càng sớm càng tốt, thế nhưng nơi học ngôn ngữ trị liệu khá xa so với gia đình cô ấy.
Tuy nhiên, con họ là ưu tiên hàng đầu, nên cha mẹ bé quyết định đưa bé đến trung tâm khi cô bé được 1 tuổi 2 tháng. Sau điều tra sơ bộ, bé được chẩn đoán là một đứa trẻ bị khiếm thính nghiêm trọng. Cô bé được khuyên nên sử dụng máy trợ thính hai tai..
Ban đầu khi An đến Khoa Gíao Dục Đặc Biệt, bé mới bắt đầu đeo máy trợ thính và làm quen với các âm thanh khác nhau. Cô bé cũng được học nghe gọi tên của mình, các hoạt động khác như ú òa và các vần đơn giản bằng ngón tay đã được dạy cho trẻ. Bé luôn được khuyến khích phát âm, bé dần dần phản ứng với các âm thanh bên ngoài, và sau khi nghe được âm thanh thì bé nói được 1 từ, và bé cũng học đọc và viết bảng chữ cái.
An đã được đánh giá lại và bác sĩ thấy rằng bé đang có được những kỹ năng phù hợp với lứa tuổi. Do đó An được giới thiệu đến một trường học chính quy.
Vì An phát triển toàn diện phù hợp với lứa tuổi nên bé được nhận vào một lớp học gồm 51 đứa trẻ bình thường.
Các giáo viên ở trường nhận thấy rằng bé đang làm tốt hơn những đứa trẻ khác cùng tuổi và đã nhận thức được các khái niệm được dạy ở trường bằng giáo trình.
Lúc bắt đầu học nghe nói, bé chỉ nói 1 từ đó là “amma”. Tuy nhiên, hiện tại An 5 tuổi đã có thể nói nhiều hơn và nói được những câu phức tạp. Cha mẹ bé không bao giờ nghĩ rằng bé sẽ nói như bao đứa trẻ bình thường khác,tuy nhiên đây chỉ là nỗi sợ của quá khứ, hiện tại bây giờ cha mẹ cô rất tự tin cho con gái họ có một tương lai phía trước.